Một nhóm bạn học cũ, rất thành danh trong sự nghiệp của họ, đã tụ họp với nhau để viếng thăm một ông giáo già từng dạy họ ở đại học. Cuộc trò chuyện nhanh chóng chuyển thành những lời than phiền về căng thẳng trong công việc và cuộc sống. Sau khi mở lời mời các vị khách dùng cà phê, ông giáo già đi vào bếp và trở ra với một ấm cà phê thật to cùng đủ loại ly tách: bằng sứ, nhựa, thuỷ tinh, một số trông có vẻ tầm thường, một số khác rất xa hoa và tuyệt đẹp, ông bảo họ tự lấy cho mình một tách cà phê nóng.
Khi tất cả những cậu học trò đã cầm một tách cà phê trong tay, ông giáo nói: "Nếu các bạn để ý, tất cả những cái tách đẹp đẽ, mắc tiền đều được lấy đi, chỉ để lại những cái tầm thường và rẻ tiền. Âu cũng là lẽ thường tình khi tất cả các bạn đều muốn những thứ tốt nhất cho mình, nhưng đó chính là nguồn gốc của những vấn đề và tình trạng căng thẳng của bạn. Những gì mà tất cả các bạn thực sự muốn là cà phê, chứ không phải cái tách, nhưng bạn chỉ chủ tâm chọn những cái tách tốt hơn và đang quan sát những cái tách của nhau"
"Bây giờ, nếu Cuộc sống là cà phê thì công việc, tiền tài và địa vị trong xã hội chính là cái tách. Chúng chỉ là công cụ để cầm nắm và chứa đựng cuộc sống, nhưng chất lượng của Cuộc sống không hề thay đổi." "Đôi khi, mải mê lo tập trung vào cái tách mà chúng ta đã quên không tận hưởng được hương vị cà phê trong nó."
Vì thế các bạn, đừng để chiếc tách điều khiển bạn… thay vào đó hãy biết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét