Có thể bạn chưa biết ?

....về Phong Cách Huấn Luyện Linh Hoạt


Trainer PHAN HỮU LỘC
* CEO , Trainer - VietManPower Training & Business Consulting
* Certified Trainer of Lead Across Cultures International
* Nhà sáng lập và chủ tịch hội Cafe & Learn/ TrainerLink
* Cố Vấn Chiến Lược cho CEO Link

Liên hệ để được tư vấn và đào tạo doanh nghiệp

Gọi ngay: 0909 8728640909 872864 / Email: TrainerPhanHuuLoc@gmail.com

24 thg 2, 2016

NỖ LỰC HAY LỰA CHỌN

NỖ LỰC RẤT QUAN TRỌNG, NHƯNG LỰA CHỌN CÒN QUAN TRỌNG HƠN
Có một người thanh niên vô cùng chăm chỉ, anh ta muốn giỏi hơn người khác về mọi mặt nhưng trải qua nhiều năm nỗ lực mà vẫn không có chút tiến bộ nào; vô cùng khổ não, anh ta liền đến thỉnh giáo một vị trí giả.
Vị trí giả bèn gọi ba người đệ tử đang đốn củi lại và căn dặn: “Các con hãy mang theo vị thí chủ này đến ngọn núi cách đây năm dặm, rồi chặt một gánh củi mà các con thấy ưng ý nhất mang về đây.”
Người thanh niên cùng ba vị đệ tử đi men theo một dòng sông chảy xiết dẫn đến ngọn núi kia.
Khi họ trở về thì vị trí giả đã ở đó nghênh đón. Người thanh niên mồ hôi đầy đầu, thở hồng hộc, gánh hai bó củi, bước đi loạng choạng. Hai người đệ tử một trước một sau, người đi trước gánh hai bên đòn gánh cả thảy được bốn bó củi, người đằng sau chỉ việc ung dung đi theo.
Đúng lúc ấy, từ mặt sông có một chiếc bè gỗ đi tới, chở tiểu đệ tử cùng với tám bó củi buộc lại với nhau, dừng lại trước mặt vị trí giả.
Người thanh niên cùng hai người đệ tử tới trước, người này nhìn người kia, cứ thế nhìn nhau, im lặng không nói gì. Duy chỉ có tiểu đệ tử và vị trí giả trái lại vô cùng thản nhiên.
Vị trí giả thấy thế liền hỏi: “Sao vậy, các con không thấy hài lòng với chính mình hay sao?”
“Đại sư, hãy cho chúng tôi làm lại một lần nữa đi”, người thanh niên kia đề nghị.
“Lúc đầu, tôi chặt được sáu bó củi, gánh được nửa đường thì không đi nổi nữa liền ném đi hai bó, lại đi tiếp một lúc không ngờ bị ép tới thở không nổi, lại ném đi hai bó nữa, cuối cùng tôi đành gánh hai bó này mang về. Nhưng thưa đại sư, tôi đã rất nỗ lực.”
“Con thì ngược lại với anh ta”, vị đại đệ tử nói.
“Lúc đầu, hai chúng con đều chặt được hai bó, một người đi trước một người đi sau, mang bốn bó củi treo lên đòn gánh, rồi đi theo vị thí chủ này. Con và sư đệ thay nhau gánh, không những không cảm thấy mệt mà còn thấy rất thoải mái. Cuối cùng còn đem củi của vị thí chủ này vứt đi mà gánh mang về”.
Vị tiểu đệ tử dùng bè gỗ tiếp lời: “Con người nhỏ sức yếu, đừng nói là hai bó, ngay cả một bó, đường xa như vậy cũng không gánh về được, cho nên con chọn đi đường thủy.”
Vị trí giả dùng ánh mắt tán thưởng nhìn các đệ tử, khẽ vuốt cằm rồi đi tới trước mặt người thanh niên, vỗ vai rồi nói với anh ta những lời thấm thía:
“Mỗi người phải tự đi con đường của chính mình, bản thân không hề sai, mấu chốt là lựa chọn cách đi thế nào; đi con đường của chính mình, để cho người khác nói, cũng không sai, mấu chốt là con đường đó có đúng hay không.”
“Cậu thanh niên, cậu phải nhớ kỹ: Lựa chọn so với nỗ lực thì còn quan trọng hơn!”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét